Sau này Bùi Tranh nghiêm túc cảnh cáo bọn họ không thể nói bậy bạ, Trương Khai Bình và Tưởng Duật thấy Bùi Tranh bảo vệ mẹ kế như vậy, thái độ đối xử với Lục Nùng cũng nghiêm túc lên, nhưng về mặt xưng hô lại có chút khó khăn.
Gọi dì thì không gọi được, nhìn qua Lục Nùng không khác nhiều lắm với bạn học nữ cùng trường, gọi tên thì hết lần này đến lần khác Lục Nùng là trưởng bối, không thích hợp.
Nhất là Trương Khai Bình, mấy ngày nay mẹ cậu ta và Lục Nùng qua lại gần, hai người ngang vai vế, mỗi ngày cậu ta đều trốn đi, chỉ sợ mẹ mình ép gọi Lục Nùng là dì.
Chỉ có Thẩm Ký Minh là có bộ dạng không thành vấn đề, nhưng cậu ta cũng không mở miệng trước, chỉ nhìn Lục Nùng không nói lời nào.
Lục Nùng nhìn ra bọn họ không được tự nhiên, chính cô cũng không muốn bị mấy thiếu niên mười mấy tuổi gọi là dì, liền nói: “Tôi tên là Lục Nùng, mọi người cứ gọi tên của tôi đi."
Trương Khai Bình và Tưởng Duật nhìn nhau một cái, há miếng, cuối cùng cũng không gọi tên là Lục Nùng.
"Nếu không gọi chị Lục Nùng đi." Thẩm Ký Minh vẫn luôn yên lặng ở một bên nói, thái độ ôn hòa lễ phép, khác biệt rất lớn với bộ dạng âm dương quái khí của mấy ngày trước, “Chị Lục Nùng lớn hơn vài tuổi so với bọn em, gọi chị tương đối tốt.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT