Nhẹ nhàng khép cửa lại, Lục Nùng trở về phòng mình, cô cho rằng Bùi Tịch An không tìm được mình sẽ rời đi rồi, nhưng không ngờ đến Bùi Tịch An lại ngồi bên cửa sổ nhắm mắt dưỡng thần.
Hình như anh rất thích ngồi ở chỗ đó, buổi tối thỉnh thoảng cũng ngồi chỗ đó đọc sách một lát, chờ Lục Nùng chăm sóc da trước khi ngủ xong thì cùng nhau tắt đèn đi ngủ.
Lục Nùng do dự trong chốc lát, vẫn quyết định đi ra ngoài, mặc dù bọn họ đã chung chăn chung gối mấy ngày, nhưng đều là ở buổi tối, đổi thành ban ngày, Lục Nùng có chút không thích ứng được.
"Tôi rất đáng sợ sao?” Bùi Tịch An mở mắt ra nhìn thẳng vào Lục Nùng.
"Ha ha." Lục Nùng cười khan, “Trái lại thì không có.”
Xem ra hôm nay không tránh khỏi rồi, Lục Nùng cổ vũ trong lòng đi về phía Bùi Tịch An, định lấy tư thế nhanh như chớp quỳ xuống nói xin lỗi với Bùi Tịch An để cho anh không cơ hội tức giận.
Bùi Tịch An nhìn cô từng bước lo lắng đi về phía mình, vừa muốn mở miệng nói gì đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play