Giống như bây giờ, thái độ trước ngạo mạn sau cung kính, bản thân cô không cảm thấy không phù hợp chút nào.
Thậm chí còn trắng trợn viết ý nghĩ lên trên mặt, tiến đến trước mặt khăng khăng cho anh xem.
Quả thực giống như con mèo nhỏ thăm dò suy nghĩ của chủ nhân từng bước một, ăn vạ đòi ăn là ngửa bụng mình ra cho chủ nhân xem: Không giả vờ nữa, tôi nói thẳng, anh mau đút cho tôi đi.
Bỗng chốc, anh lại sinh ra cảm giác không biết nên khóc hay nên cười, lại một lần nữa đổi mới nhận thức về cô vợ nhỏ mới vừa cưới vào cửa.
Bùi Tịch An từ từ đi xuống lầu, đứng trước mặt Lục Nùng và mẹ Ngô, ôn hòa hỏi: “Được rồi, cô cảm thấy mẹ Ngô ở đâu thì ổn?”
Bùi Tịch An xuống lầu rồi thì có vẻ “bình dị gần gũi” hơn rất nhiều.
Lục Nùng nháy mắt mấy cái, thầm nói anh đã bảo như vậy rồi thì tôi sẽ không khách sáo nữa.
Thật ra chị bảo mẫu Tôn lúc trước có một gian phòng nhỏ đơn độc ở trong nhà này, chỉ là điều kiện trong phòng nhỏ không tốt lắm, cửa sổ nhỏ hẹp, không đủ ánh sáng, giường chỉ là tấm ván gỗ đơn giản ghép lại, trong phòng chỉ có thể cho một người ra vào.
Chị Tôn thường ở nhà mình, chỉ coi căn phòng này trở thành nơi để đồ cá nhân cho nên nhiều năm qua cũng quen rồi, nhưng mẹ Ngô thì không được.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play