Tuy xe ô tô quân dụng nhanh hơn xe lửa nhưng trên đường đi vẫn quá xóc nảy, Lục Nùng tuổi trẻ chịu được, nhưng trẻ con và người già thì đều không chịu nổi.
Mẹ Ngô là người đầu tiên không chịu được, nôn hết đồ ăn ra, nôn mửa đến mức toàn thân suy yếu hơn rất nhiều, tiếp đó là Tiểu Hoài cũng không thoải mái, sức chống cự của trẻ con kém, cứ tiếp tục như vậy rất có thể sẽ bị bệnh nặng.
Vì thế Bùi Tịch An quyết định đưa Lục Nùng và mẹ Ngô mang theo Tiểu Hoài và Tiểu Hạ đến nhà ga, để bọn họ ngồi xe lửa đến Thanh Thành trước.
Sáng sớm, Bùi Tịch An đưa bốn người đến ga tàu hỏa, sau khi mua vé xong thì lên xe lửa.
Lúc này con người thật thà giản dị, trên xe lửa ồn ào náo nhiệt, mọi người nhiệt tình hay nói, người không quen biết ngồi cùng nhau vài phút cũng có thể nhanh chóng giao tiếp. Mỗi người đều nói giọng bản địa của mình, đôi khi thậm chí còn ông nói gà bà nói vịt.
Lục Nùng xinh đẹp, khó tránh khỏi việc bị nhìn chằm chằm đánh giá, người trên đường khi cô đi đến chỗ ngồi chỉ cần nhìn thấy đều phải dừng lại nói chuyện với nhau, yên tĩnh trong chốc lát cho đến khi Lục Nùng đi xa, phía sau lập tức bộc phát sự kinh ngạc cảm thán, khe khẽ nói nhỏ.
Bùi Tịch An không yên tâm mấy người phụ nữ già trẻ Lục Nùng này một mình lên đường nên để lại Tiểu Chu để bảo vệ bên người, nói với Lục Nùng khi đến trạm tiếp theo, nhân viên phục vụ sẽ trực tiếp đưa bọn họ đến chỗ giường nằm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play