Bùi Tịch An ho nhẹ một cái, mẹ già là người thành tinh, không đợi Bùi Tịch An nói chuyện, bản thân đã giành nói trước: “Tôi đưa Tiểu Hoài đi giúp Tiểu Tranh thu dọn đồ, các người nhanh chóng nhé, nếu như Hạ Hạ không bú được thì cậu sẽ giúp đỡ, giữa vợ chồng với nhau có cái gì mà phải ngượng ngùng.”
Mẹ Ngô nói xong lại ôm Tiểu Hoài hấp tấp rời đi.
Để lại Lục Nùng và cô bé nhỏ rầm rì há hốc mồm, cha của cô bé nhìn qua cũng không trông có vẻ gì là xấu hổ cho lắm.
Lục Nùng rất khâm phục Bùi Tịch An, mẹ nuôi đi rồi cuối cùng chút xấu hổ của anh cũng biến mất, bình tĩnh mà nhìn Lục Nùng.
“...”
Lục Nùng xoay người, đưa lưng về phía Bùi Tịch An cởi áo, Bùi Hạ bú một hơi, tục ngữ nói đến việc ăn sữa cũng phải dùng hết sức, có thể thấy sức lực mút vào quả thật rất mạnh. Chỉ là Lục Nùng bị cắn có chút đau, Bùi Hạ bú một lúc lâu cũng không bú được gì.
Đúng như lời mẹ nuôi nói, phải cần sự giúp đỡ của Bùi Tịch An.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT