Ngày hôm qua sẽ không mãi ở lại, con người chung quy vẫn phải nhìn về phía trước.
“Còn tôi, vốn dĩ không thuộc về nơi này, tôi có cuộc sống của chính mình. Đã đến lúc rồi, tạm biệt, Lục Nùng.”
Đón ánh nắng mặt trời, bóng dáng Lục Nùng dần dần nhạt nhòa, cô cười nháy mắt với 【 Lục Nùng 】: “Tôi gặp một người rất thú vị, anh ấy nói muốn cho tôi hạnh phúc, nhưng tôi cảm thấy, con người vẫn phải tự mình đem lại hạnh phúc cho mình mới tốt, cô nói phải không?”
【 Lục Nùng 】 ngẩn ra, sau đó cố gắng gật đầu, đợi cô ấy cuối cùng cũng có thể khống chế thân thể của mình, hô to về phía không trung: "Tôi biết rồi, con người không thể dựa vào người khác, tôi sẽ trở nên kiên cường!”

Lúc Lục Nùng tỉnh lại ánh mặt trời đã sáng ngời, cô không thoải mái híp mắt lại, hình như bản thân đã trải qua một giấc mơ thật dài, trong mơ trở về hiện đại, giúp đỡ 【 Lục Nùng 】 nện đàn ông tệ bạc, nện đàn ông tệ bạc xong còn dạy cho 【 Lục Nùng 】 một bài học tư tưởng... Cũng không biết 【 Lục Nùng 】 trong tương lai có thể tập kích ngược hay không?
Cô nghiêng người, lại phát hiện tã lót dưới cánh tay, trong tã lót bao bọc một đứa bé nhăn nhúm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play