Lục Nùng nhường vị trí ra, để lộ mẹ Ngô dưới tầm nhìn của mọi người, chỉ thấy chỗ trung nhân dưới mũi mẹ Ngô có một vết bấm rõ rệt, cũng tức là mẹ Ngô xác thực là bị người ta nhấn vào làm tỉnh.
“Đúng, là Tiểu Tưởng kêu tôi dậy đấy, cậu ta nói với tôi rằng tôi đã bị người khác đánh ngất.” Mẹ Ngô liên tục gật đầu.
Mọi người lộ ra nét mặt nghi ngờ, nếu mẹ Ngô là do Tưởng Duật kêu dậy, thế thì xảy ra mâu thuẫn với lời nói của Triệu Hinh, theo lý mà nói, nếu ba người Trương Khai Bình đánh ngất mẹ Ngô muốn gây bất lợi với Triệu Hinh, thì tại sao Tưởng Duật lại phải kêu mẹ Ngô dậy chứ?
Kêu mẹ Ngô dậy thì sẽ bị lộ chuyện xấu của bọn họ làm.
Mẹ Ngô vỗ mạnh vào đùi ‘Ui da’ một tiếng, dường như nhớ tới điều gì đó, lại nói: “Ba cậu ta không thể nào hại người, tôi và Triệu Hinh cùng đi lên tầng, vừa đi qua góc quẹo thì đã bị người khác đánh ngất từ sau lưng, căn phòng ở phía trước mà. Nơi này chỉ có nhiêu đây, đâu thể giấu được ba người đàn ông, người đánh ngất tôi chắc chắn là Triệu Hinh.”
Thoáng chốc vẻ mặt của Triệu Hinh vặn vẹo, một lúc sau ép buộc bản thân hồi phục bình thường, vừa rồi cô ta và Trương Khai BÌnh Thẩm Ký Minh đều ở phòng làm việc, không để ý là Tưởng Duật kêu mẹ Ngô dậy.
Nhưng cô ta phản ứng cũng vô cùng nhanh chóng, lập tức chữa lại: “Là tôi nói sai rồi, tôi không biết mẹ Ngô tỉnh lại như thế nào, sau khi ba người họ lôi tôi vào phòng làm việc thì Tưởng Duật tự mình đi ra ngoài, chắc là cắn rứt lương tâm… Mới kêu thím Ngô dậy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play