Lục Nùng theo bản năng nhìn về phía ảnh mẹ con, phát hiện bản thân trên bức ảnh đó quả thực đang cười với cậu nhóc, mà ảnh của cô và Bùi Tịch An, Bùi Tịch An không hề cười.
Thế tại sao Cố Tiểu Hoài lại nói Bùi Tịch An cũng đang cười chứ?
Lục Nùng quan sát kỹ lại một lần nữa, cuối cùng mới bừng tỉnh hiểu ra.
Là ánh mắt, nhân vật trong hai bức ảnh không giống nhau, nhưng ánh mắt đều dịu dàng như nhau.
“Cốc cốc cốc” Tiếng gõ cửa vang lên, giọng nói của mẹ Ngô cách cửa thư phòng truyền đến: “Nùng Nùng, Tiểu Trương nói tìm con có việc.”
Lục Nùng buông ảnh trong tay xuống, đứng dậy đi tới cửa thư phòng mở cửa. Mẹ Ngô thấy Lục Nùng đi ra, chỉ xuống lầu nói: “Cậu ta đang chờ ở phòng khách, trông như có việc gấp đấy.”
Lục Nùng nhíu mày, Trương Khai Bình tìm cô?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play