Lục Mặc Hàng nghe vậy thiếu chút nữa bị chọc tức chết bởi Lục Nùng mở mắt nói mò kia, cô từ chối anh ta lúc nào, chẳng lẽ không phải đồng ý sao?
Sau đó thiếu chút nữa lại bị Bùi Tịch An hù chết, cũng may anh ta nhát gan, không dám tham lam quá lớn, mấy năm nay cũng chỉ nhận một ít tiền, cắt đuôi sạch sẽ, không dễ dàng điều tra, cùng lắm thì sau này không nhận quà nữa.
Hồn của Bùi Tịch An đều đã bị Lục Nùng câu đi rồi, không ghét bỏ cô lòng lang dạ sói bất hiếu, không ngại trước kia cô có chồng, ngay cả mối tình đầu cũng không ngại, cuối cùng có phải là đàn ông không thế.
Đồng thời trong lòng cũng nghĩ, sớm biết em gái có bản lĩnh như vậy, mới vừa rồi anh ta không nên xé rách mặt nhau, cũng đã nhịn lâu như vậy rồi, ráng nhịn thêm chút nữa cũng không phải là chuyện không thể, bây giờ hoàn toàn đắc tội với người ta, hối hận thì cũng đã muộn rồi!
Năng lực chịu đựng của Tống Đại Lan còn kém hơn Lục Mặc Hàng, Bùi Tịch An liếc một cái, chị ta sợ đến mức không muốn ở đây thêm giây phút nào nữa, người đàn ông này thật quá đáng sợ, bây giờ chị ta không có ghen tỵ với Lục Nùng nữa, ở chung một chỗ với người đàn ông như thủ trưởng Bùi, chị ta không có can đảm đó.
Lại kéo con trai đang chui dưới đáy bàn điên cuồng ăn kẹo trái cây của nhà họ Bùi, bỏ kẹo trái cây mà con trai ăn còn dư lại vào trong túi vải, ôm con trai út không để ý đến chồng đang lưu luyến bịn rịn, là người đầu tiên đi theo Tiểu Chu ra ngoài, bộ dạng kia giống như sau lưng có cái gì đang đuổi theo muốn cắn chị ta vây.
Lục Nùng cạn lời, con người Tống Đại Lan này, cũng rất cực phẩm... Sợ thì cứ sợ, nhưng tiện nghi vẫn chiếm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT