Bùi Tịch An cầm ly trà trước mặt Bùi Tranh lên, đổ sạch nước trà trong ly, tự tay rót cho cậu một ly rượu, nhẹ nhàng đặt bên cạnh Bùi Tranh.
Bùi Tranh không dám tin ngẩng đầu lên, cha ruột lại tự mình rót rượu cho cậu?
Hai cha con nhìn nhau một cái, Bùi Tranh đỏ cả vành mắt, Bùi Tịch An thấy vậy nhíu mày, xụ mặt nói: “Đại trượng phu chảy mồ hôi chảy máu không chảy lệ, con là con trai của Bùi Tịch An cha, cha không hy vọng sau này thấy được con lộ ra vẻ mặt mềm yếu.”
Vẫn trách cứ như cũ, nói lời không nể mặt, nhưng lần đầu tiên Bùi Tranh lại nghiêm túc nghe vào tận đáy lòng.
Mặc dù Lục Nùng không đồng ý lời của Bùi Tịch An, nhưng lúc này Bùi Tranh thiếu thốn cảm giác an toàn nhất, lời dạy dỗ đến từ cha, có tác dụng an ủi hơn một trăm một ngàn câu an ủi của người khác, bởi vì sự trách mắng của cha đại biểu cho sự quan tâm, đại biểu cậu không bị vứt bỏ.
Cũng không biết có phải Bùi Tịch An biết được đạo lý này cho nên hốt thuốc đúng bệnh hay không.
Dạy dỗ Bùi Tranh xong, Bùi Tịch An nâng ly lên nói mấy lời xã giao, chúc mừng Lục Nùng làm việc thuận lợi, người một nhà nâng ly nhấp một chút rượu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play