Đúng vậy, cành ô liu mà Lục Nùng nhận đầu tiên chính là sở nghiên cứu khảo cổ của viện khoa học.
Đứng đầu cả nước chính là sở nghiên cứu khảo cổ, là cơ cấu khảo cổ nghiên cứu có cấp bậc quốc gia, từng tham dự khai quật di chỉ Bán Pha, di chỉ Thành Lạc Dương thời Đông Chu, mộ đôi Mã Vương, di chỉ thành Lạc Dương thời Tùy Đường,... Mấy cái này đều là mấy hạng mục nối tiếng mà Lục Nùng nhớ được.
Vào năm 1961 cơ cấu của sở nghiên cứu khảo cổ đều đơn giản, toàn bộ sở cũng chỉ có hơn trăm người, rất khó vào, ngay cả Lục Nùng cũng không ngờ mình lại nhận được lời mời của sở nghiên cứu khảo cổ.
Cái bánh này rất lớn, nhưng làm một đơn vị khảo cổ mang tính cả nước, nhất định phải đi ra ngoài khảo cổ, hơn nữa thập niên sáu mươi đến thập niên chín mươi, các nơi của cả nước phát hiện số lượng lớn di tích cổ mộ, trong đó đa số đều có sự tham gia của sở nghiên cứu khảo cổ.
Có khả năng, loại nhân viên trẻ tuổi như Lục Nùng, sau khi đi vào phần lớn sẽ chạy đến các nơi cả nước.
Lục Nùng có chút động lòng, nhưng cũng chỉ dừng lại ở mức động lòng thôi, đầu tiên cô không xác định mình có thể chịu khổ được hay không, đại tiểu thư Lục Nùng lớn lên trong cẩm y ngọc thực ở nhà cậu, trao đổi đến hiện đại, đi xa có máy bay riêng, giao thông thuận tiện, ở trong khách sạn cao cấp, chưa từng chịu hai chữ cực khổ này.
Vả lại dù sao cô không phải là một người, bên cạnh cô còn có mẹ Ngô và Tiểu Hoài nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play