Hô hấp của Lục Nùng cứng lại, kinh nguyệt đã hết mấy ngày, Bùi Tịch An cũng đàng hoàng, hôm nay không phải đi?
"Trước đó anh có nói không thể lãng phí thiên phú của Tiểu Hoài." Lục Nùng vội vàng mở miệng nói chuyện: “Có phải chúng ta nên nhìn thử thằng bé cảm thấy hứng thú với cái gì, sau đó sẽ dẫn dắt ủng hộ?”
"Có thể thử một chút." Bùi Tịch An ôm Lục Nùng, thay tư thế đọc sách của cô, sau đó tự cầm quyển sách mà mình chưa xem xong tiếp tục xem.
Lục Nùng thở phào nhẹ nhõm, thì ra anh chỉ là ôm mình xem sách thôi.
Hai người đọc sách của mình, hoặc là mùi vị của Bùi Tịch An quá mức quen thuộc, ở trong lòng anh Lục Nùng dần trở nên buồn ngủ, không biết từ lúc nào đã lim dim buồn ngủ, tỉnh lại phát hiện Bùi Tịch An còn đang ôm cô.
Thấy cô đã tỉnh, Bùi Tịch An để sách trong tay xuống, hôn lỗ tai của cô, giọng nói trầm thấp vang lên bên tai: “Tỉnh rồi? Ngủ tiếp đi.”
"Được." Lục Nùng duỗi tay ra chặn ngang, ngồi dậy từ trong lòng của Bùi Tịch An, lại bị Bùi Tịch An nâng đầu lên, răng môi bao trùm xuống, tiếp theo rất nhanh trong phòng truyền đến tiếng nước "Chật chật", Lục Nùng mơ mơ hồ hồ bị hôn đến đỏ mặt tim đập.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT