Lúc tắm Bùi Tịch An rất quy củ, Lục Nùng yên tâm, xem ra rốt cuộc thời gian buff của máu hươu đã qua.
Tắm rửa xong, Lục Nùng được ôm trở về trên giường, ra giường đã bẩn, Bùi Tịch An bỏ tầng ra giường phía trên cùng ra, sau đó đặt cô lên giường.
Trong đầu Lục Nùng lóe lên ánh sáng trắng, bỗng nhiên nhận ra một hôm nào đó cô uống say, sáng hôm sau mẹ Ngô vào phòng ngủ của cô nói thu dọn ra giường giúp cô, nhưng lại lật qua lật lại trên giường giống như đang tìm cái gì, kết quả trên giường không có gì cả, mẹ Ngô hoàn toàn thất vọng, tỏ vẻ mặt chỉ tiếc rèn sắt không thành thép với cô.
“...” Không phải chứ không phải chứ không phải chứ?
Lục Nùng cực kì cạn lời, mẹ nuôi, mẹ thật sự là người thập niên sáu mươi bảo thủ đấy sao??
“Ngủ đi.” Bùi Tịch An lấy tay nhẹ nhàng che mắt Lục Nùng giống như lúc ở sân, lông mi Lục Nùng chớp chớp ở lòng bàn tay anh, dường như anh thích chơi trò chơi này, Lục Nùng phỉ nhổ lão đàn ông ấu trĩ trong lòng.
Trước khi ngủ, Lục Nùng là một học bá cuốn nhau không bỏ mạng, không nhịn được đưa ra tổng kết đối với chuyện này, uyển chuyển khuyên nhủ Bùi Tịch An đừng uống máu hươu nữa: “Chuyện khác muốn cuốn thì cuốn, chuyện yêu này về sau không nên quá cuốn, thân thể sẽ không chịu nổi, ngộ nhỡ về sau không khỏe thì cái được không bằng cái mất.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play