Triệu Hinh quả thực thật lợi hại, miệng nam mô bụng bồ dao găm, biểu hiện cẩn thận kín kẽ, xem ra trong đại viện ngoại trừ mấy đứa bé Bùi Tranh hiểu Tống Lai Tây bị mẹ kế ép đi thì những người lớn lại hoàn toàn không biết gì về chuyện này, thậm chí trái lại còn oán giận Tống Lai Tây vong ân phụ nghĩa.
Hoắc Tiểu Linh thấy mình nói nhiều như vậy mà Lục Nùng không phản ứng gì cả, trên mặt còn chẳng có vẻ đồng cảm thì buồn bực lòng dạ nàng dâu nhỏ như thiên tiên này quá cứng rắn.
Chị ấy không nhịn được nói: “Nếu em có thời gian thì đi trò chuyện với cô ấy cũng tốt, chúng ta đều làm mẹ kế, đều không dễ dàng, nên giúp đỡ lẫn nhau. Ngày đó ở nhà chị Trịnh đã muốn làm quen với em, kết quả em không tới, hay là chị xem thời gian, mọi người tụ họp một lần?”
Lục Nùng: “...”
“Chị Thôi, đều ở trong một đại viện cả, thời gian có thể làm quen mọi người rất nhiều, hơn nữa nhà chị Trịnh hay mở tiệc trà, không cần thiết cố ý gọi mọi người tới, chẳng phải là tự dưng làm lỡ thời gian ư?”
Lục Nùng uyển chuyển từ chối đề nghị của Thôi Tiểu Linh, còn về chuyện thăm Triệu Hinh thì càng không nhắc tới một chữ.
Hoắc Tiểu Linh bất mãn trong lòng, mình đã tự mình đến làm thuyết khách mà Lục Nùng vẫn kiểu cách nên sắc mặt trầm xuống, thầm nói rồi sẽ có lúc cô khóc lóc tới tìm tôi: “Được, nếu em đã nghĩ vậy thì chị cũng không nói nhiều nữa, trong nhà còn có chút việc phải làm, chị về đây.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play