"Chị Nùng Nùng, sao mặt của chị lại đỏ như vậy?" Trương Khai Bình liêc nhìn Lục Nùng, lại vội vàng dời tầm mắt ấp a ấp úng nói.
Trên thực tế không chỉ mặt đỏ, ánh mắt Lục Nùng có một tầng nước, mái tóc vì chạy mà tán loạn, trên trán xuất hiện mồ hôi làm ướt mấy lọn tóc, đôi môi đỏ mọng hơi vểnh, bộ dạng này làm cho người ta vô cùng hoảng hốt, khó hiểu không dám nhìn thẳng.
Lục Nùng không rõ, chỉ cảm thấy hơi nóng, nhưng chắc là di chứng sau khi chạy quá nhanh đi?
Còn về chuyện hít phải bột do gã đàn ông vứt đến thì cô đã quên mất rồi, sau khi hít vào không có phản ứng buồn ngủ, chắc không phải là thuốc mê.
Triệu Hinh và Bùi Tranh nghe vậy đều nhìn Lục Nùng, Bùi Tranh sờ mũi một cái, giống như Trương Khai Bình không tự chủ dời tầm mắt đi, mặc dù chính cậu cũng không biết tại sao, trái lại trong mắt Triệu Hinh có gì đó lóe sáng.
"Trở về thôi." Không bắt được người, Lục Nùng có chút thất vọng, cô không biết tại sao gã đàn ông này lại đuổi theo cô, vì tiền? Vì sắc? Nhưng khẳng định không có ý tốt, hơn nữa tiếng còi kia…
Trở về đại sảnh bên trong hội trường, người đến khiêu vũ tìm đối tượng ngày càng nhiều, lúc này Bùi Tịch An ngồi yên ở vị trí mà Lục Nùng đã ngồi lúc trước, không ngừng có cô gái nhỏ len lén nhìn anh, thậm chí có người gan lớn không để ý đến hơi thở lạnh lùng trên người Bùi Tịch An, đi tới trước mặt anh mời anh khiêu vũ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT