Đi đến rìa sàn nhảy, một tay Bùi Tịch An ôm lấy eo hết sức nhỏ của Lục Nùng, một tay khác thì cầm lấy bàn tay nhỏ bé trắng nõn mềm mại của cô--- so sánh với bàn tay thon dài của Bùi Tịch An, bàn tay của Lục Nùng bị anh cầm trong tay, càng trở nên nhỏ nhắn đến đáng thương.
Không phải là Lục Nùng chưa từng khiêu vũ với đàn ông, nhưng không biết tại sao, khi Bùi Tịch An ôm lấy eo cô, bàn tay ấm áp của anh làm cho eo cô nóng lên từng trận.
Chỉ có thể nói... Tay của Bùi Tịch An có độc, vừa đụng vào người cô, sẽ luôn để cho cô nhớ đến một ít hình ảnh không khỏe mạnh, ví dụ như tối hôm qua, tối hôm kia.
Trời ơi, đều là do lão háo sắc này.
Lục Nùng mất tự nhiên hơi nghiêng đầu qua, tránh đi hô hấp và hương vị độc nhất trên người Bùi Tịch An, cũng không ngẩng đầu nhìn anh, tầm mắt dừng lại trên cổ áo sơ mi trắng của anh, nhưng không biết mình đã trực tiệp lộ ra cần cổ trắng nõn tinh tế.
Bùi Tịch An ngừng một lát, hơi dời tầm mắt, bắt đầu khiêu vũ.
Ngoài dự liệu của Lục Nùng, Bùi Tịch An nhảy rất khá, một bước cũng không sai, chuyện này làm cho Lục Nùng vũ vương (tự phong” vô cùng hài lòng, hơn nữa nhìn xung quanh một chút không ít đồng chí nam không ngừng đạp lên giày của bạn khiêu vũ, sau khi so sánh cô lại càng thêm hài lòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT