Trần Nhu vốn còn tưởng rằng là do cậu lấy giúp, liền nói: "Đổi mất bao nhiêu tiền ạ?"
"Không cần tiền, con mang về cho Quốc Bân dùng, đến lúc nó vào núi cũng không đến mức một ngụm nước ấm cũng không có. Mẹ đã thử rồi, hôm qua rót nước ấm vào hôm nay vẫn còn ấm, dùng rất tốt." Bà Trần đáp.
"Không cần tiền vậy con cũng không lấy nữa." Trần Nhu càng nhìn cái bình nước càng vừa lòng, nói: "Mẹ mau nói cho con biết đi, nếu không con sẽ tự đi hỏi, dù gì cũng chỉ ở trong thôn."
"Nha đầu này, chị con về nhà ta có cho nó mấy thứ, chưa thấy nó hỏi tiền lần nào. Con thì một chút lợi cũng không thấy chiếm." Bà Trần đi di trán cô.
"Lúc trước cái gì có lợi cũng muốn chiếm, hiện giờ đã suy nghĩ cẩn thận rồi, không phải của mình thì không cưỡng cầu, nếu không cũng sẽ không có kết quả gì tốt. Con và Quốc Bân ngày tháng trôi qua bình yên là ưu tiên hàng đầu. Hơn nữa tiền trong tay cha mẹ cũng có phần của các anh. Nếu con nhận lấy thì trong lòng không yên được." Trần Nhu lắc đầu nói.
Mẹ Trần nhìn đứa con gái út, trong lòng thật là cảm khái. Hiện giờ đã trưởng thành rồi, đúng là không cần người mẹ như bà nhọc lòng.
Cứ như thế, bà thiên vị nó đúng là không phải không có lý do.
Năm đó trong nhà quá nghèo, đứa con gái út này thiếu chút nữa không cứu được. Buổi tối hôm đó bà ôm con cả một đêm, trong lòng đã chuẩn bị sẵn tâm lý, muốn rơi nước mắt cũng không được, cuối cùng vẫn là nhờ anh cho một ít lương thực mới may mắn một lần.
Tự đó về sau, bà liền phá lệ thương yêu con bé.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play