"Cũng không đến mức ấy, nhưng mà cũng không có gì đáng trách, hiện tại tình hình khẩn trương, người ta không kiếm được mấy đồng lại còn dễ dàng chọc phải chuyện không may, sợ là đúng." Trinh Trinh nói.
"Tôi vốn còn cảm thấy hẳn là người đó sẽ kiếm lời của cô, chẳng qua xem tình hình này thì đúng là không lấy lời của cô rồi." Đồng nghiệp kia nói.
"Vì sao?" Trinh Trinh ngạc nhiên nói.
"Bộ chăn gối đó giá cả đắt như vậy kia mà." Đồng nghiệp rỉ tai: "Nếu như người đó kiếm lời của cô, vậy thì thấy có mối tiếp theo nhất định sẽ kiếm tiếp, làm gì có ai tiền tới tay mà không lấy. Vậy mà lần này người đó lại không nhận mua giúp, chứng tỏ là không kiếm chác gì từ vụ mua bán hộ này rồi."
"Tôi thấy cô đúng là suy nghĩ nhiều quá. Anh hai chồng của Hiểu Ngọc là một thanh niên nông thôn trung thực, giúp rất nhiều người trong thôn mua nồi, một cái chỉ 25 đồng tiền, không quá đắt. Hơn nữa người trong thôn nhờ anh ấy từ trên tỉnh mua đồ về anh ấy cũng chưa bao giờ mua giúp, chỉ đôi khi hỗ trợ đổi phiếu giúp thôi, sau đó bảo bọn họ tự mình lên huyện xếp hàng mua đồ, cô nói như vậy thì kiếm được đồng nào chứ? Vỏ chăn gối kia đúng là đắt, nhưng tay nghề cũng không thể chê được, rất đáng gí." Trinh Trinh giải thích.
"Tôi cũng thích vô cùng, chỉ tiếc là không được mua giúp." Người đồng nghiệp kia tiếc nuối nói.
Hai người càng đi càng xa, nhanh chóng qua chỗ làm việc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT