Nói như vậy là để cho mọi người một liều thuốc dự phòng, về sau nếu không còn cách nào tiếp tục công việc thì cũng sẽ không bị chê cười.
Cô cũng không biết người đàn ông nhà mình lại không mưu mà hợp với mình. Anh căn bản không phải nhặt được của rơi gì, mà là tìm được tư liệu thành quả nhiều năm nghiên cứu của phòng nghiên cứu, còn giúp đỡ bắt được đặc vụ bỏ trốn.
Nhưng mà Hàn Quốc Bân không phải người để cho vợ lo lắng, cứ để cho Trần Nhu nghĩ rằng chuyện đơn giản như thế, đỡ cho dọa đến cô.
Sau khi nghe Trần Nhu nói thì đại khái mọi người cũng rõ Hàn Quốc Bân đúng là vào huyện làm tài xế. Hơn nữa người ta còn nhiệt tình muốn giúp cả nhà anh chuyển hộ khẩu, chỉ là hai vợ chồng bọn họ không đáp ứng mà thôi.
Nhưng cố kỵ cũng là đúng. Tuy nói công việc tới tay chỉ cần không phạm sai lầm là có thể giữ được vị trí, nhưng lời Trần Nhu nói cũng không sai. Người nhà quê vào huyện đích thực không có căn cơ gì, nếu như lỡ may bị đuổi, hộ khẩu không chuyển đi thì còn có thể quay về trong thôn tiếp tục kiếm công điểm nuôi sống gia đình.
Chuyện này không nhanh không chậm lan ra cả thôn.
Nhà họ Hàn bên kia cũng rất nhanh đã biết chuyện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play