Chu Trân cũng muốn đi lên huyện, cô ấy muốn đi mua vải bố. Cô ấy nghe mẹ chồng mình nói chuyện, biết Trần Nhu cũng định đi lên huyện bèn sang hỏi thăm: "Năm nay nhà cô có muốn mua vải bố không?"
"Nhà tôi đã mua rồi, dùng phiếu mua vải để mua. Lần này tôi tính đi bệnh viện có chút việc." Trần Nhu nói.
"Cô bị làm sao?" Chu Trân không khỏi nói.
Người nhà quê đều có thói quen không đi bệnh viện, có bệnh gì đều tự xử, thật sự không đỡ nữa mới đi đến Sở vệ sinh. Rốt cuộc là bệnh nặng đến mức nào thì mới phải đi bệnh viện a?
"Không có vấn đề gì, chỉ là tạm thời chưa muốn sinh con, đến bệnh viện hỏi bác sĩ xem sao." Trần Nhu nói.
"Chưa muốn sinh con?" Chu Trân càng không hiểu: "Cô hiện giờ cũng không khác gì được gả trong ổ phúc, lúc ở cữ cũng không kém so với em dâu cô, hơn hẳn những người khác. Ở cứ sướng như vậy tôi cũng muốn sinh để ở cả đời, cô sao lại không muốn?"
"Làm sao lại không muốn sinh được, còn không phải do Hàng Hàng còn nhỏ sao, nếu sinh thêm một đứa nữa thì sẽ lỡ dở không biết bao nhiêu việc? Cũng mệt mỏi cả người." Trần Nhu nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT