Bát đũa đều do Trần Nhu tự mình dọn dẹp. Rốt cuộc thì hiện tại cô chỉ ở không, không thể để Quốc Bân làm xong việc ở bên ngoài về nhà lại phải làm việc nhà được. Muốn lười biếng cũng không thể làm như vậy.
Hàn Quốc Bân ở trong phòng trêu Tiểu Hàn Hàng. Đứa bé đã tỉnh, mở tròn mắt, không khóc cũng không nháo, chỉ nhìn ngó hoàn cảnh bốn phía, so với lúc mới sinh thì có phần linh tính hơn không ít.
Trần Nhu vào phòng nhìn thấy hai cha con đang chơi đùa, hơn nữa tiểu gia hỏa lại còn hơi gợi khóe miệng lên cười, khiến Hàn Quốc Bân cảm thấy hiếm lạ vô cùng.
"Tháng sau đã đến thời điểm thu hoạch vụ thu, em định đến lúc đó sẽ mang thằng bé sang nhờ mẹ trông giúp, còn em bắt đầu đi làm việc." Trần Nhu nói.
"Bên mẹ cũng bận, sợ là không rảnh, còn phải cho con uống sữa nữa." Hàn Quốc Bân lắc đầu nói.
Vẫn nên để vợ anh ở nhà trông con thì hơn.
"Ngày mai em sẽ đi qua đó, chị dâu ba cũng sắp sinh rồi, nếu đúng lúc thì cắt một miếng thịt heo qua đó cho chị ấy." Trần Nhu liền nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play