Từ sau khi Giang Tuấn phá vỡ ranh giới giữa chúng tôi, tôi bắt đầu cố gắng tránh mặt hắn.
Có lẽ do tôi trốn quá lộ liễu, nên chưa đầy hai ngày sau, hắn đã mò đến tận nhà tôi.
Tôi chỉ mở cửa hé, không dám nhìn thẳng vào hắn.
“Anh… anh đến làm gì?”
Giang Tuấn giơ lên túi đồ ăn sáng còn bốc khói:
“Không có gì, tiện đường qua Dư Đình Hiên mua đồ ăn sáng cho em. Anh nhớ trước đây em thích nhất đồ ăn ở đó mà.”
Hắn tỏ ra như chưa có chuyện gì xảy ra.
Tôi sững người, trong lòng dâng lên cảm giác chua xót khó tả.
Đồ ăn sáng ở Dư Đình Hiên nổi tiếng khó mua, chưa kể nhà hắn ở tận phía Đông thành phố, tiện đường thế quái nào mà chạy sang Tây mua chứ?

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play