Lưu Thái hậu trầm mặc thật lâu.
Trong mấy tháng qua, vì chuyện của Lưu thị, đại công chúa đã không còn là hài tử vô tư hồn nhiên như trước nữa. Theo lời bà vú Viên, con bé suốt ngày buồn bã ủ rũ, thỉnh thoảng còn vụng trộm lau nước mắt khiến Thái hậu đau lòng vô cùng.
Dù bà quản giáo cung nhân rất nghiêm, trong Từ Ninh Cung không ai dám liều mạng đến trước mặt đại công chúa nói lời không nên nói. Nhưng dù gì đại công chúa cũng có chân, thỉnh thoảng vẫn chạy ra ngoài.
Hoàng cung rộng lớn như vậy, dù là Thái hậu thì cũng không thể bịt được miệng tất cả mọi người. Nếu Lưu thị thật sự không còn nữa, sớm muộn gì đại công chúa cũng sẽ biết.
Thái hậu thật lòng yêu thương đại công chúa, lập tức dặn dò bà vú Viên:
“Truyền ý chỉ của ai gia, để đại công chúa đến phủ ngoại tổ ở vài ngày, tiêu sầu giải buồn.”
Đại công chúa còn nhỏ như vậy, lại là một mình đến phủ Định Quốc Công ở nửa tháng, xét theo quy củ thì không thỏa đáng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play