Vừa lúc Cố Tinh kịp trốn đi, cánh cửa phòng cũng bật mở.
Tấm rèm dày ngăn phần lớn ánh sáng, phòng ngủ chìm trong bóng tối, Ôn Minh Duy nằm nghiêng giữa chiếc giường lớn, như đang ngủ say, đeo một chiếc bịt mắt màu đen, các ngón tay vô thức nắm lấy tóc, môi mím chặt, nhịp thở đều đặn.
"Gần mười giờ rồi, anh còn ngủ?"
Đàm Chiếu bước đến bên giường, người mang theo hơi ẩm mưa phùn, vươn tay tháo bịt mắt của hắn ra, xoay người hắn lại: "Ngủ nữa tối khó ngủ đấy."
Ôn Minh Duy diễn rất đạt, chậm rãi mở mắt, như vừa bị đánh thức khỏi một giấc ngủ sâu, ánh nhìn vẫn lờ đờ ngái ngủ: "Sao em lại về?"
"Em không tìm thấy tài liệu, chắc để quên ở nhà."
Đàm Chiếu mở ngăn kéo bên cạnh lục qua một chút, chỉ một cái liếc, đủ để thấy việc "tìm tài liệu" chỉ là cái cớ. Hắn chẳng buồn diễn tròn vai, ngồi luôn xuống mép giường, bỗng nhiên nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play