Nghe thấy câu đó, biểu cảm của Ôn Minh Duy thoáng chốc sụp đổ, ánh mắt lạnh như băng nhìn thẳng Đàm Chiếu.
Nhưng Đàm Chiếu lại coi phản ứng ấy như một tín hiệu tích cực, càng hôn mãnh liệt hơn, như muốn anh sớm chấp nhận thân phận "tù binh'", làm quen với mọi thứ mình áp đặt.
Thời gian xe chạy dài hơn dự tính, nửa sau quãng đường Ôn Minh Duy không nói thêm một lời.
Đàm Chiếu thỉnh thoảng lại cúi xuống hôn một cái, không lý do, không báo trước, chỉ cần hứng lên là làm, chẳng khác gì lúc trước anh từng cưỡng ép Đàm Chiếu, chỉ biết thỏa mãn bản thân, không quan tâm cảm nhận của đối phương.
Nghĩ đến đây, Ôn Minh Duy thậm chí thấy buồn cười, trước khi xuống xe còn châm chọc: "Thì ra cậu là loại người thù dai như vậy."
Đàm Chiếu chẳng nói chẳng rằng, trói chặt tay anh lại, trùm áo khoác kín đầu, còn nhét thêm cặp tai nghe, không cho nhìn, cũng không cho nghe.
Nhưng vẫn chưa đến nơi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT