Cánh cửa lớn "rầm" một tiếng đóng sập lại, như một tín hiệu tuyên bố kết thúc. Cơn gió lạnh còn sót lại nơi ngưỡng cửa chững lại chốc lát, rồi tan vào hơi ấm trong phòng khách, mọi thứ nhanh chóng trở về yên ắng.
Phải một lúc lâu sau, Ôn Minh Duy mới chậm rãi ngồi dậy, định rót ly nước uống, nhưng trên bàn trà tất cả ly tách đều đã bị hất đổ, có một cái còn vỡ tan, mảnh vụn vương vãi dưới sàn.
Cố Tinh tinh ý bước đến dọn dẹp tàn cuộc, định nói vài câu để xoa dịu không khí, nhưng vừa nhìn thấy vẻ mặt u ám như mây mù kéo đến của anh liền nghẹn lời, chỉ lẩm bẩm mấy tiếng không thành câu.
Vài phút sau, Cố Tinh do dự lên tiếng: "Minh Duy..."
Vừa mở miệng liền bị cắt ngang: "Không cần ở lại với tôi, cậu đi nghỉ đi."
Cố Tinh ngập ngừng: "Còn cậu Đàm... có cần phái người bám theo không?"
"Không cần." Ôn Minh Duy lạnh lùng nói, "Tốn công vô ích, cậu ta có cách để trốn."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play