Trên một hòn đảo nơi thời gian rối loạn, giữa thành phố xa lạ và làn mưa nồng mùi gỉ sắt, cảm giác tách biệt thực tại mạnh mẽ này chính là một phần trải nghiệm nhập vai được dựng lên một cách có chủ đích.
Việc Đàm Chiếu bất chợt trút hết nỗi lòng, dường như cũng là một phần của trải nghiệm đó. Người ngoài kia phiên bản thực tại của hắn vẫn luôn điềm tĩnh, không liên quan gì đến kẻ vừa mở miệng để lộ cảm xúc vỡ òa trước mặt.
Ôn Minh Duy để mặc hắn ôm lấy, nhất thời không biết phải nói gì.
Nếu việc này được gọi là một "bất ngờ" thì quả thực Đàm Chiếu một lần nữa khiến anh trở tay không kịp.
Thậm chí trong mấy chục giây, đầu óc Ôn Minh Duy trống rỗng, mọi nhận định trước nay về Đàm Chiếu đều bị đảo lộn. Anh bắt đầu hoài nghi, liệu sự trưởng thành của hắn có phải chỉ là lớp vỏ bọc - dù đã lạnh lùng đâm Ôn Minh Triết bốn nhát dao, máu văng đầy người, nhưng khi trở về nhà, hắn vẫn chỉ là loài cây mong manh yếu đuối trong nhà kính, cần được tưới tắm bằng tình yêu.
Thấy anh mãi không trả lời, Đàm Chiếu như tỉnh táo lại, rút tay về, nói: "Em không nên như vậy? Đột nhiên nói mấy chuyện này, chắc phá hỏng không khí nghỉ dưỡng rồi."
Ôn Minh Duy: "Không đâu, nghỉ dưỡng là để gác lại công việc, quay về với cuộc sống. Không có gì không ổn."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT