Cơn mưa tạnh vào lúc chạng vạng.
Nói đúng ra không phải mưa tạnh, mà là chiếc thuyền của họ đã rời khỏi vùng biển có mưa.
Thuộc hạ của Ôn Minh Triết chết hơn một nửa, số còn lại hoặc bị bắt, hoặc lái thuyền trốn thoát. Bọn tay chân vô danh không đáng ngại, không cần truy sát tận cùng.
Ôn Minh Duy phất tay, Cố Tinh liền dẫn người dọn dẹp chiến trường một cách thành thạo: quét sạch boong tàu, xóa dấu vết giao tranh, ném xác xuống biển, mọi thứ đều dễ như trở bàn tay.
Lúc này Ôn Minh Triết vẫn chưa chết. Gã bị thương quá nặng, nằm thoi thóp trên boong tàu, đôi mắt đờ đẫn nhìn bầu trời biến ảo, cái miệng rách toác há hốc, máu vẫn tiếp tục chảy.
Cái chết của một con người là một quá trình có thể nhìn thấy bằng mắt thường, Ôn Minh Duy đứng giữa tầm nhìn của gã và bầu trời, cúi xuống nhìn một cách thương xót, hỏi: "Anh còn lời trăn trối nào không?"
"..." Ôn Minh Triết không thể nói, chỉ hơi động đầu ngón tay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT