Ôn Minh Triết đã từng "chết" một lần chín năm trước, lần vừa rồi ở Phố Bang  bị tập kích bất ngờ, suýt chút nữa thì lật thuyền, hiện giờ cảnh giác gấp bội, muốn bắt lại gã không phải chuyện dễ dàng.
Nhưng nếu có cơ hội lừa được lòng tin của gã thì mọi chuyện sẽ đơn giản hơn nhiều.
Thuận nước đẩy thuyền quả là một cách hay, Ôn Minh Duy cũng thấy không có gì bất ổn, bèn hỏi Đàm Chiếu: "Em định trả lời thế nào?"
"Không thể tỏ ra quá hợp tác ngay từ đầu, sẽ rất giả." Đàm Chiếu nói, "Phải tỏ ra thận trọng, nửa muốn nửa không, để hắn chủ động lôi kéo em."
Ôn Minh Duy bật cười, nhấm nháp cách dùng từ của hắn: "Nửa muốn nửa không, em nói đúng."
Hai người rời khỏi cửa sổ đi tới bên giường. Ôn Minh Duy tháo nhẫn ra, đặt lên tủ đầu giường, chỗ đó trước đây vốn để thuốc, dạo gần đây anh không còn uống thuốc nữa, tất cả đều đã được Cố Tinh thu hồi và tiêu hủy.
Đàm Chiếu cũng tháo nhẫn, đặt nhẫn của mình cạnh nhẫn của Ôn Minh Duy, hai chiếc nhẫn vừa khít với nhau, họa tiết chạm trổ hợp thành hình một chiếc mặt nạ, tượng trưng cho vị thần Dionysus mà Ôn Minh Duy đã tặng cho hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play