Đàm Chiếu rời đi rất vội vàng, lúc hai người tách ra, Ôn Minh Duy vẫn chưa thoát khỏi trạng thái mơ hồ trong ý thức, chỉ cảm thấy trong tay bỗng nhẹ bẫng, Đàm Chiếu mang theo miếng ngọc đó, như bay xuống lầu, chỉ để lại một câu: "Tôi sẽ liên lạc lại sau" rồi mất hút.
Phải vài phút sau, Ôn Minh Duy mới hoàn toàn phản ứng được: ông nội của Đàm Chiếu xảy ra chuyện, cậu ấy đã đến bệnh viện rồi.
—— Ngoài người thân cận nhất là ông nội, trên đời này không ai có thể khiến đại thiếu gia kia trở nên hốt hoảng như vậy.
Ôn Minh Duy ngồi yên thêm một lúc, mở tủ lấy ra một lọ thuốc dán nhãn “No.19C”, uống một viên với nước, sau đó ngồi xuống mép giường, tháo kính ra.
Tầm nhìn trở nên mờ mịt hơn, nhưng đầu óc thì tỉnh táo không ít.
Anh nhắn tin cho Đàm Chiếu, hỏi: “Đã đến bệnh viện chưa? Ông nội của cậu bị bệnh gì? Tình hình ổn không?”
Đàm Chiếu không trả lời.
Ôn Minh Duy cũng không để tâm.
Y học hiện nay đã phát triển đến trình độ thế nào, không ai hiểu rõ hơn anh. Trừ khi tuổi già sức yếu, còn không thì hầu như chẳng có căn bệnh nào là không thể cứu được. Nhà họ Đàm lại không thiếu tiền cũng không thiếu quan hệ, càng không cần phải lo lắng nhiều.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play