Tôi dẫn Phó Duẫn về nhà mình ra mắt.
Cha tôi bị dọa đến suýt ngã ghế.
Ông xưa nay chẳng coi tôi ra gì.
Chính thất của cha — mẹ kế tôi — sắc mặt thì rõ ràng khó coi, nhưng ngoài mặt vẫn cố nặn ra nụ cười, cẩn thận tiếp đón và sắp xếp mọi việc giúp tôi.
Tôi rất vui, nhưng… lại có chút không vui lắm.
Tôi và mẹ vẫn luôn sống trong gian nhà nhỏ hẹp ở góc phủ.
Cuối cùng, tôi cũng có thể đưa mẹ đến một nơi sáng sủa, rộng rãi, đàng hoàng hơn rồi.
Mẹ nhìn thấy tôi dắt về một công tử tuấn tú như vậy thì trong lòng mừng rỡ vô cùng.
Phó Duẫn bị cha tôi gọi đi nói chuyện riêng.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play