Lâm Tuyên Hòa vẫn đang chờ câu sau: “Anh nói đi, tôi làm sao, anh sẽ thế nào?”
Yến Vân: “... Tôi thực sự sẽ mời cô ăn một bữa thật ngon, đi đi đi, đi đập xi măng, ha ha, việc tôi thích làm nhất chính là đập xi măng.”
Lâm Tuyên Hòa nghe Yến Vân nói linh tinh, thở dài.
Không ngờ anh còn có sở thích thuần phác như vậy, xem ra anh là người chất phác, sau này vẫn nên đối xử tốt với anh.
Trăng đã lên cao, ánh trăng lấp lánh rọi xuống công trường, trông sáng hơn lúc nãy.
Lâm Tuyên Hòa chú ý đến dấu giày trên con đường nhỏ, xác nhận sau khi cô rời đi, hung thủ không quay lại nữa.
Hung khí của cô là đại bảo bối vẫn còn ở đó, nó cách những thùng dầu khác một khoảng, cô đơn đứng dưới ánh trăng.
Từ xa, Lâm Tuyên Hòa đã nghe thấy giọng nói phấn khích của đại bảo bối: “Chị đã trở lại! Bảo bối biết bảo bối vẫn được mọi người yêu thích, chị chắc chắn sẽ không bỏ rơi bảo bối!”
Trước mặt Yến Vân, Lâm Tuyên Hòa không dám nói chuyện trực tiếp.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play