Chuyện bọn họ đến đây, người xung quanh đều biết, nếu anh ta rời đi sau đó cũng không phải chuyện gì quá bất thường, nhưng anh ta lại cố tình liên hệ hai chuyện với nhau.
"Gã đó cứ nhìn chằm chằm các cô đấy!" Người đàn ông lộ vẻ khinh bỉ: “Như thể chưa từng thấy phụ nữ bao giờ, đúng là không biết xấu hổ.”
Nghiêm Tư kích động kéo kéo tay áo Lâm Tuyên Hòa.
Lâm Tuyên Hòa nhẹ nhàng vỗ tay cô ấy, tiếp tục hỏi: “Ông có biết anh ta là ai không? Biết lai lịch của anh ta không?”
“Biết chứ, là đứa con xui xẻo của nhà lão Tôn, đầu óc có vấn đề, chẳng tự lo được cho bản thân, cứ ngờ nghệch như thằng ngốc. Bình thường chẳng nói chuyện với ai, ai bắt chuyện cũng không thèm để ý, ngoài xin tiền, ăn cơm, thì chỉ có nằm đây ngủ lỳ... Mà nghĩ lại thì, đúng là gã chưa từng đi lâu như vậy, nếu không bị đuổi thì gã sẽ coi chỗ này như nhà. Haiz, cô xem đi, bày bừa bẩn thỉu thế này, nếu không phải tôi không tìm được chỗ nào khác, tôi cũng chẳng muốn làm ăn ở đây.”
Người đàn ông càng nói càng bực bội.
Lâm Tuyên Hòa hỏi: “Ông có từng thấy anh ta tiếp xúc với Vũ Nguyệt không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play