Trần Húc Huy dừng lại trước mặt Lâm Tuyên Hoà.
Anh ta hơi cúi đầu, mái tóc mái lộn xộn phủ trên trán, trong mắt như phủ một lớp sương mù mỏng. Lâm Tuyên Hoà có cảm giác, cho dù cô có xua tan lớp sương mù này đi chăng nữa, cũng không thể nhìn thấu được trong khu rừng rộng lớn kia rốt cuộc ẩn chứa điều
Bùi Viễn sợ đến nghẹt thở: “Tôi... không chịu trách nhiệm đâu.”
Giống như một tên đàn ông tồi muốn rũ bỏ bạn gái vậy.
Trước cửa có nhiều người vây quanh như vậy, lại toàn là cảnh sát, Triệu Thục Giai có ngốc đến mấy cũng nhận ra có chuyện không ổn. Bà lo lắng bước tới, nắm lấy cánh tay Trần Húc Huy nói: “Tiểu Trần này, hai đứa có mâu thuẫn gì vậy?”
Trần Húc Huy từ từ gạt tay Triệu Thục Giai ra.
Ánh hoàng hôn không còn, ánh trăng lạnh lẽo, thỉnh thoảng có một làn gió thoảng qua, mang theo hơi lạnh nhè nhẹ.
Bùi Viễn cứ tưởng Trần Húc Huy sẽ trực tiếp cầm dao giết Lâm Tuyên Hoà.
Thế nhưng ngay khi mọi người nín thở, không dám hành động thiếu suy nghĩ thì chỉ có Lâm Tuyên Hoà là bình tĩnh như không.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play