Cuối cùng, cha của Tưởng Lị đã đến.
Nghe Lâm Tuyên Hòa nói rõ đầu đuôi sự việc, cha của Tưởng Lị lại không quan tâm lắm.
Ông ta cũng là công nhân nhà máy, mặc áo xanh đậm, đội mũ cùng màu.
Lâm Tuyên Hòa nói xong, ông ta phất tay, nói: “Khi nào chúng tôi có thể đưa con bé về? Không bị thương là được rồi, còn phải làm gì nữa?”
Lâm Tuyên Hòa nhíu mày: “Ông không lo lắng về tình trạng của Tưởng Lị sao?”
“Có gì mà lo, không phải cô đã nói rồi à? Con bé không bị thương mà?” Cha của Tưởng Lị bực mình nói: “Nhanh lên, tôi đã xin nghỉ để đến đây, nếu biết trước con bé không sao, để con bé tự về nhà là được rồi. Đã thế tôi còn phải xin nghỉ.”
Lâm Tuyên Hòa sắc mặt trầm xuống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT