Vương Trân nói với giọng điệu thúc giục: “Lát nữa con phải đứng ở cổng hét lớn bảo chị con không hiếu thảo với người lớn, gọi lãnh đạo của nó ra. Mẹ sẽ tìm mấy người ở gần đó đến để phối hợp với con, phải khiến cho chị gái của con phải cúi đầu."
Khê Văn Dao nói với vẻ mặt cầu xin: “Mẹ đi không được à? Có thể đừng kéo con theo được không, con muốn về nhà.”
"Sao lại hèn nhát như thế chứ? Chúng ta làm như này là vì ai, còn không phải là vì con à!" Vương Trân nhéo Khê Văn Dao một cái: “Mau đi đi, con phải tin mẹ, mẹ hiểu Tuyên Hòa nhất, với tính cách của nó thì không thể từ chối chúng ta được, nhất định sẽ đồng ý, cho nên con cứ yên tâm đi.”
Khê Văn Dao lẩm bẩm: “Tính cách của chị như thế nào chứ?”
Vương Trân nói: "Mày thật hèn nhát! Khi ba mày đánh nó, nó còn không dám làm gì cả, bảo nó làm gì thì nó làm cái đó, mẹ đoán là có lẽ nó đã bị ai lừa nên mới có thể đối xử với chúng ta như vậy, chỉ cần giải quyết hiểu lầm là được rồi, yên tâm đi!”
Khê Văn Dao: “...”
Thật sự chỉ là hiểu lầm thôi à?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play