Khê Kiến Thụ bị Lâm Tuyên Hòa mắng đến nỗi bốc hỏa, cuối cùng ông ta không kiềm chế được nữa, mắng ầm lên: “Chúng tôi coi cô như con gái ruột! Cô thì hay lắm, chúng tôi nuôi cô, cô lại oán hận chúng tôi?! Nhà nghèo như vậy, hkhông phải ai cũng phải thắt lưng buộc bụng sao, chỉ có mình cô là ấm ức à?!”
Khê Kiến Thụ vừa nói vừa rút thắt lưng lao tới.
Sắc mặt Lâm Thanh Ngọc khẽ biến, anh ấy tiến lên một bước, một tay bóp chặt cổ tay Khê Kiến Thụ, tay kia kéo vai ông ta, lật ngửa ông ta xuống.
Khê Kiến Thụ bị ngã xuống đất, đau đớn rên rỉ.
Vương Trân sợ hãi trốn sau lưng Khê Văn Dao, run rẩy, quên cả việc đỡ chồng.
Lâm Thanh Ngọc bình tĩnh buông Khê Kiến Thụ ra, đứng dậy vỗ vỗ vào vạt áo bị nhăn, lạnh nhạt nói: “Ba người các người, xin hãy cút khỏi nhà tôi. Nếu để tôi thấy các người lần nữa, đừng trách tôi không khách sáo.”
Nói xong, Lâm Thanh Ngọc làm bộ lại định đánh Khê Kiến Thụ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play