"Chắc chắn là đường Trường Phong á? Cô nhớ nhầm rồi." Bùi Viễn nói: “Tôi đã xem hồ sơ rất nhiều lần rồi, vốn định đến nhà cô ấy xem thử nhưng tạm thời chưa có thời gian.”
Lâm Tuyên Hoà nói: “Tối qua anh không phải bận rộn với đội trưởng Yến đến rất muộn sao? Còn đến nhà Hạ Minh, vậy mà còn có thời gian xem hồ sơ? Hay thật đấy.”
Lời khen bất ngờ của Lâm Tuyên Hoà khiến Bùi Viễn ngây người một lúc, anh ta ngượng ngùng gãi đầu: “Có gì đâu, bình thường thôi.”
“Không phải đâu.”
Lâm Tuyên Hoà nói: “Ngay cả địa chỉ cũng có thể nhớ rõ ràng như vậy, siêu siêu giỏi! Đúng không, chị Điền Lâm?”
Điền Lâm bị gọi tên, sau khi hiểu ra ý của Lâm Tuyên Hoà, cô ấy phối hợp nói: “Thực ra trí nhớ của Tiểu Viễn vẫn luôn rất tốt, có Tiểu Viễn ở đây, chị không cần phải xem hồ sơ, có chuyện gì quên thì hỏi thẳng cậu ấy là được.”
Bùi Viễn bị khen đến mức choáng váng: “Các cô nói đến tôi sao? Sao tôi lại cảm thấy người các cô khen không liên quan gì đến tôi vậy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play