“Tôi chỉ biết số điện thoại của bạn học cấp ba của nó, gọi điện hỏi rồi, họ nói không gặp Chi Anh. Họ còn giúp tôi hỏi những người khác, dường như không ai gặp. Nhưng đó chỉ là bạn học cấp ba, còn có người nào khác gặp nó hay không, tôi không biết.”
Lâm Tuyên Hòa cảm thấy có điều không lành: “Phản ứng của chồng cô ấy thế nào, dì có thấy lạ không?”
Nhắc đến con rể, Tưởng Mai lại kích động: “Lạ chứ! Rất lạ! Vợ mất tích mười ngày mà nó không thèm tìm, thà để mẹ đẻ làm hết việc, cũng không tìm người. Nó là người được gọi là hiếu thảo nhất, sao lại nỡ để mẹ làm nhiều việc thế? Ngày nào cũng lấy thành quả lao động của Chi Anh để hiếu thảo với mẹ!”
Lâm Tuyên Hòa ghi lại tất cả các tình huống của vụ án, sau đó tìm cớ ra ngoài, dùng điện thoại gửi tin nhắn đi.
Mất tích mười ngày đã có thể lập án, còn việc Yến Vân sẽ sắp xếp thế nào, Lâm Tuyên Hòa không phụ trách.
Lâm Tuyên Hòa quay lại cửa hàng, an ủi: “Lát nữa chúng cháu điều tra xong con phố này, rồi sẽ quay về đội, đến lúc đó sẽ lập án điều tra. Có kết quả gì sẽ thông báo cho dì ngay.”
Tưởng Mai cảm kích nói: “Họ nói cháu là cảnh sát tôi không tin, nhìn cháu trẻ quá, may mà tôi tìm đến cháu. Tôi nhờ tất vào cháu!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT