Ánh mắt cô ấy dần chuyển từ Lâm Cảnh Nhất sang Lâm Tuyên Hòa, đôi lông mày thanh tú hơi nhếch lên, đôi vai trông có vẻ gò bó nhưng đôi mắt lại không kiêng nể gì nhìn từ trên xuống dưới Lâm Tuyên Hòa, một luồng ánh sáng thanh tú ẩn hiện trong đáy mắt cô ấy.
La Lộ quan sát Lâm Tuyên Hòa một lúc mới cười nói: “Hai anh em cứ nói chuyện, tôi còn phải đi lo chuyện của mẹ tôi, tôi đi trước đây.”
Lâm Tuyên Hoà liếc nhìn La Lộ, khách sáo nói: “Nếu cần giúp đỡ, cứ đến tìm tôi.”
Bỏ qua việc La Lộ thế nào, chỉ nói đến việc Quế Mỹ Chi sau khi phát hiện ra sự tồn tại của Vương Anh, phản ứng đầu tiên không phải là hận mà ngược lại còn chu cấp cho cô ta, điều này không phải ai cũng làm được.
Ngay cả Lâm Tuyên Hoà cũng không làm được.
Cái gì mà hoạ không đến nhà, đã chọc vào cô thì cô phải hận đến đời thứ tám của đối phương.
Sau khi La Lộ rời đi, ánh mắt của Lâm Tuyên Hoà lập tức trở nên sâu thẳm, cô cau mày nhìn Lâm Cảnh Nhất: “Sao hai người lại gặp nhau?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT