Bùi Viễn vô cùng khó hiểu: “Tại sao tin tức cô nghe ngóng được luôn nhiều hơn tôi? Cô nghe ngóng thế nào, họ lại tin cô như vậy?”
"Nơi nào có người ngồi lê đôi mách thì tôi đến đó nghe ngóng thôi." Lâm Tuyên Hòa cười tủm tỉm nói: “Trên mặt tôi lại không viết hai chữ cảnh sát, họ chắc chắn không sợ tôi. Người bình thường gặp cảnh sát sẽ căng thẳng, điều này rất bình thường, đừng để bụng.”
Bùi Viễn: “...”
Anh ta không thể không để bụng.
Dù sao thì anh ta cũng đã làm việc độc lập một thời gian rồi nhưng chỉ riêng khoản đi thăm dò này, vậy mà còn không bằng một sinh viên chưa tốt nghiệp.
Nhục! Nhục!
Nhục nhã mới!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play