Ánh mặt trời ấm áp buổi sáng sớm nhưng không thể sưởi ấm được trái tim nhóm cảnh sát bôn ba suốt một đêm.
Bọn họ nhìn kết quả điều tra trong tay, không muốn tin tưởng, mấy đứa nhóc mười bốn tuổi thế mà có thể gây ra một tội ác kinh hoàng như vậy.
Càng làm cho họ khiếp sợ chính là, Bạch Xuyên và người nhà họ Tống đều biết chuyện này.
Điền Lâm nằm lên trên bàn, miệng ngậm hai viên thuốc, rầu rĩ không vui nói: “Người nhà họ Tống đi tìm Tống Nguyệt chỉ có mình Từ Ngọc Lan. Bà ấy đã phát hiện hình như con gái ở lầu 3 nhưng bị bà nội Tào Võ đuổi đi.”
“Sau khi sự việc bại lộ, Từ Ngọc Lan lập tức nghĩ tới nhà họ Tào, tìm suốt cả đêm. Kết quả Tống Kiến Quốc cũng đi theo, Tào Lượng cho rất nhiều lợi ích, đồng ý giúp hai đứa con trai nhà họ Tống tìm được công việc tốt, sắp xếp một trường học tốt, cho họ một vạn tệ, Tống Kiến Quốc lập tức đồng ý giả ngu.”
“Tống Kiến Dân và Từ Ngọc Lan không có quyền lên tiếng, nói không nên lời. Tống Kiến Dân thoạt nhìn như không có chuyện gì, chỉ mình Từ Ngọc Lan rất tức giận nhưng bà ấy không biết nên làm cái gì bây giờ, bà ấy đã quen nghe lời đàn ông nói.”
“Vụ án này quá vớ vẩn, phàm chỉ cần nhà họ Tào có người tốt một chút thì sẽ không xảy ra chuyện như vậy. Nếu nhà họ Tống có người để ý đến Tống Nguyệt, vụ án sẽ không kéo dài đến mức này!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play