Ánh mắt Yến Vân hơi thay đổi nhưng anh không nói gì thêm, ngược lại nhìn về phía Lâm Tuyên Hòa.
Quả nhiên, phản ứng của Lâm Tuyên Hòa không khác anh là mấy, đáy mắt cô hàm chứa sự hưng phấn, nói: “Hung thủ ngược đãi và cưỡng gian Tống Nguyệt, là vì để đạt được khoái cảm. Bọn họ đi đến vũ trường, bản chất cũng là để được như thế, hành vi đều giống nhau.”
Điền Lâm vẫn không hiểu: “Ý của em là, Tào Võ chơi đến nỗi càng ngày càng nghiện, quá ham muốn cho nên xuống tay với Tống Nguyệt?”
“Không sai là ý này, nhưng……” Bàn tay Lâm Tuyên Hòa đút vào túi, sờ bảo bảo lớn bằng xi măng.
Bảo bảo lớn bằng xi măng từ khi vào Cục, đều cực kỳ yên tĩnh, thậm chí còn không ngáy khò khè.
Như cảm giác được Lâm Tuyên Hòa đang sờ mình, nó run lập cập, nói: “Bảo bảo không hợp bát tự với chỗ này, có thể mang bảo bảo đi chỗ khác được không ?”
Rất hiếm khi thấy hung khí sợ Cục Cảnh sát.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT