Bùi Nhiễm liếc Thức Ca Dã một cái, thuận tay cúi xuống nhặt chiếc áo khoác trên đất, phủi phủi bụi trên đó, mặc trở lại, đi mấy bước, cô giơ chân đá con dao găm và vòng tay ra xa hơn rồi mới dừng lại.
Trong căn phòng tối tăm đơn sơ, đôi mắt cô sáng như sao, cúi mắt nhìn anh ta, mặt không biểu cảm, một tay đỡ cuốn sổ bìa đen của anh ta, một tay cầm bút máy, trên đầu bút lơ lửng một điểm sáng xanh lá cây óng ánh như sắp nhỏ giọt những vẫn chưa rơi xuống.
Thức Ca Dã hoàn toàn không thể tin được.
Cô, con cá yếu ớt nằm trên thớt, lại có thể cướp đi ánh sáng xanh của anh ta, không chỉ lấy đi mà còn có thể dùng được.
Sao có thể chứ.
Trước đây Thức Ca Dã từng lo lắng, sợ người khác có thể tùy tiện cướp mất ánh sáng xanh, đương nhiên anh ta đã làm thí nghiệm, thử đưa cây bút máy đang lơ lửng ánh sáng xanh cho một thuộc hạ. Nhưng gần như ngay khoảnh khắc đưa ra, điểm sáng xanh đó đã vèo một cái rời khỏi đầu bút, chui tọt vào cơ thể anh ta.
Nó biết nhận chủ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT