Thật ra, nếu không phải lần này vô tình gặp lại nam chính của tiểu thuyết, Tiền Bảo Bảo đã gần như quên mất Triệu Tứ Hải là ai rồi. Nhìn bộ dạng lôi thôi lếch thếch của gã lúc nãy, chắc là không còn tiền tài của nhà họ Tiền chống đỡ, trên đường chạy nạn chắc hẳn đã sống rất vất vả. Xem ra gã đã phải ăn cắp vặt để sống qua ngày.
Nói đến đây mới đúng là bộ dạng của người tị nạn, sống sung sướng bằng của cải nhà người ta thì tính là gì, có bản lĩnh thì tự mình kiếm đi. Chỉ là không biết hắn ta đến đây bằng cách nào, đường từ Hà Nam đến Bắc Bình không gần, mà người tị nạn thường chạy đến những nơi gần đó, tìm được chỗ nào có cái ăn là được rồi, đâu có ai lặn lội đến tận nơi xa xôi ngàn dặm như vậy. À, cô quên mất, nam chính của tiểu thuyết có lẽ là một ngoại lệ.
Kết thúc của tiểu thuyết có viết gã chạy đến thủ đô sống những ngày tháng tốt đẹp, sau đó lại xảy ra chuyện gì, cuối cùng cùng nữ chính trở thành anh hùng của nhân dân. Mà sau khi giải phóng, thủ đô do Hồng Đảng nắm quyền, chẳng phải chính là Bắc Bình bây giờ sao?
Tiền Bảo Bảo thầm nhẩm tính, phát hiện nếu theo mạch truyện thì lẽ ra nam nữ chính đã đến từ lâu rồi, bây giờ mới xuất hiện, trễ hơn một năm rồi. Thời gian đã thay đổi, không biết tình hình sau này có còn giống như trong nguyên tác nữa hay không.
Nhưng mà những chuyện này cũng không liên quan gì đến cô nữa, đúng không? Nữ phụ cho không tiền bạc gì đó, ai thích làm thì làm.
Tiền Bảo Bảo nhất thời mải suy nghĩ, không nhận ra mình vẫn đang được Vệ Tư Niên ôm trong vòng tay, chỉ cảm thấy hơi thở xung quanh khiến cô rất thoải mái, không hề đề phòng cảnh giác, nên theo bản năng thả lỏng thần kinh căng thẳng.
"Đang nghĩ gì vậy? Bị dọa à?" Giọng nói trầm ấm của người đàn ông bỗng vang lên bên tai.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT