Bàn tay to lớn của người nào đó vừa áp lên mu bàn tay cô, sự tiếp xúc thân mật giữa làn da khiến Tiền Bảo Bảo cảm nhận rõ ràng nhiệt độ của đối phương, không kìm được mà mặt đỏ tim đập nhanh.
Cô nhất thời xấu hổ nên tạm thời không quản nữa, cứ để anh ngồi đó tỉnh rượu, còn mình thì sang phòng bên cạnh dọn dẹp một chút.
Đợi đến khi Tiền Bảo Bảo quay lại, Xuân Ni đã dọn dẹp sạch sẽ tiền sảnh nhỏ, bưng bát đĩa ra phía trước rửa, Thiết Trụ cũng đã hầu hạ Tiền Hữu Tài nghỉ ngơi rồi đi ra phía trước giúp đỡ, ông đang nằm ngủ say sưa trên giường trong phòng.
Trong sảnh nhỏ chỉ còn lại Vệ Tư Niên lặng lẽ ngồi dưới ánh đèn, cúi đầu không biết đang suy nghĩ điều gì.
“Anh Vệ, anh đỡ hơn chưa?” Tiền Bảo Bảo đi tới thăm dò hỏi, muốn xem anh đã tỉnh rượu chưa.
Vệ Tư Niên ngẩng đầu lên mỉm cười với cô, vẻ ửng đỏ trên khuôn mặt tuấn tú đã biến mất, chỉ là thần sắc vẫn còn chút chậm chạp sau khi say.
Tiền Bảo Bảo nhìn anh, thầm lắc đầu, đã nói là đừng uống nhiều rượu như vậy mà, lúc tỉnh táo là một người lý trí và nghiêm túc như vậy, sau khi say lại bị rượu làm cho ngây ngốc như kẻ ngốc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT