Chờ một ngày qua đi, anh vẫn sẽ là vị thần cao vời vợi, không thể chạm tới.
Tạ Chước hiểu ý anh.
Cậu khẽ ngẩng đầu, để bông hồng rơi khỏi môi, “Thế còn tôi?”
Thời Tễ môi rơi vào khoảng không.
Anh ngước mắt nhìn cậu.
“Thế tôi phải làm sao?” Tạ Chước đôi mắt đào hoa dịu dàng, rực rỡ nhìn anh, ánh mắt như gió xuân thoảng cười, “Ngài thật vô tình, quan chỉ huy.”
Anh dung túng chính mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play