Sáng hôm sau, khi Tạ Chước tỉnh dậy, cậu đã thấy mình nằm trong ký túc xá quen thuộc. Đầu đau như búa bổ, cậu nhăn nhó xoa giữa lông mày, bật dậy khỏi giường.
“Bây giờ là mấy giờ?”
Lục Dao, bạn cùng phòng, đang ôm điện thoại, mắt nhắm mắt mở lẩm bẩm: “Sáu rưỡi sáng, đại ca ơi, sớm thế này làm gì?”
Lục Dao rõ ràng kiệt sức, chẳng buồn đôi co với Tạ Chước. “Tối qua cậu nửa đêm chạy về, cứ như con chó con vui sướng tung tăng. Không mệt à?”
Nói xong, Lục Dao lăn ra ngủ tiếp, tiếng ngáy khe khẽ vang lên.
Tạ Chước đầu óc mụ mị, cố lục lọi ký ức nhưng chẳng nhớ nổi chi tiết gì. Cậu chỉ lờ mờ nhớ hôm qua, một đám giáo sư già nhìn cậu và những người khác bằng ánh mắt thương cảm, kiểu như nhìn lũ trẻ mồ côi tội nghiệp.
Họ bảo quan chỉ huy sắp rời đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play