Lục Vãn tỉnh dậy, chỉ cảm thấy tay trái nóng hầm hập, như bị vật gì đó che lại.
Cô mơ màng mở mắt, nhìn sang bên cạnh, phát hiện Phó Tê Ngôn không có trên ghế. Cô vội vàng ngồi dậy, nhìn quanh một lượt, vừa lúc thấy Phó Tê Ngôn cầm chai nước tinh khiết đi tới: “Cậu tỉnh rồi?”
Lục Vãn trong nháy mắt lo lắng rồi lại thở phào, cô ngồi thẳng người duỗi vai, nhìn thoáng qua ngoài cửa sổ, chỉ thấy bên ngoài bị màn đêm bao phủ, không thấy gì cả.
“Ơ?” Cô dụi mắt, giọng nói vừa tỉnh dậy hơi khàn: “Bên ngoài sao tối thế? Chúng ta đang ở trong đường hầm à?”
Dù là trên cao tốc, cũng phải có đèn đường chứ, nhưng bên ngoài một mảnh đen kịt, chỉ có thể thấy cảnh vật phản chiếu bên trong xe trên cửa sổ.
Phó Tê Ngôn ngồi xuống, tùy tay vặn nắp chai: “Vào núi rồi, chắc sắp đến huyện Lạc Thủy.”
Cậu đưa nước cho Lục Vãn: “Uống chút nước đi, cậu lên xe đến giờ chưa uống gì.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT