Vẻ mặt Phó Tê Ngôn hoàn toàn không giống như đang nói đùa, khi cậu ấy cúi mắt nhìn nam sinh kia, ánh mắt hàm chứa sự khinh thường. Lục Vãn đứng bên cạnh nhìn, mơ hồ nhớ lại cảnh tượng cậu ấy từng ở phòng dụng cụ đấm một quyền khiến người ta máu mũi chảy ròng ròng.
Thứ khí chất lạnh lùng này khiến cơ thể nam sinh kia lập tức cứng đờ, cậu ta dường như cảm nhận được áp lực tỏa ra từ Phó Tê Ngôn, phảng phất chỉ cần cậu ta nói thêm một lời, nắm đấm kia sẽ giáng xuống.
Hiện trường có một khoảnh khắc im lặng, Lục Vãn thấy nam sinh có chút lùi bước, hừ cười một tiếng, đầy vẻ trào phúng nói: “Chỉ thế thôi sao?”
Cô gái bị đổ cả chai nước uống thể thao lên đầu dùng khăn giấy lau đến mặt đầy nhớp nháp, lớp trang điểm tinh xảo cũng bị hủy hoại tả tơi, chiếc áo khoác ướt đẫm bị cô ta tức giận đùng đùng cởi ra ném xuống đất, chỉ vào Lục Vãn mắng to: “Lục Vãn mày bị điên à? Đây là trường học không phải nhà mày! Mày dựa vào cái gì đối xử với tao như vậy?”
Lục Vãn khinh bỉ “phì” một tiếng, mỉa mai đáp lại: “Mày là cái thá gì, nếu không phải mày làm Miên Miên lạnh cóng, tao còn chẳng thèm liếc mắt đến mày, dù tao có đổ cả chai nước lên đầu mày thì mày làm gì được tao?”
Lục Vãn vốn không đến để giảng đạo lý, cô căn bản không cần giải thích nhiều như vậy, chỉ là muốn dạy dỗ kẻ đã làm ướt áo khoác của Thẩm Miên Miên một bài học.
Cho dù cô gái kia tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng vẫn không có cách nào, nếu muốn cưỡng chế kéo người đến trước mặt thầy cô phân xử, dựa vào địa vị của Lục gia ở trường, hơn nữa Phó Tê Ngôn cũng đứng cùng cô, lãnh đạo nhà trường căn bản không có khả năng vì chuyện này mà cho cậu hai chỗ nghỉ tạm, đây cũng là một trong những lý do Lục Vãn tiện thể mang theo Phó Tê Ngôn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play